Добавить
Уведомления

[Lời Việt & Kara] Diễn viên - Tiết Chi Khiêm [Honkai Star Rail]

Nhạc: Diễn viên (演員) Trình bày: Tiết Chi Khiêm (薛之謙) Lời Việt: R.M.W (Nhật ký của Mary) Hình ảnh: Honkai Star Rail R.M.W (Nhật ký của Mary) - Phổ lời Việt cho nhạc ngoại. Facebook: https://www.facebook.com/NhatKyCuaMary Lưu ý: Kênh mình chỉ duy nhất phổ lời, không hát hoặc dịch nghĩa lời gốc. Nếu mọi người thấy nội dung hay và muốn ủng hộ thì bên dưới là số tài khoản ngân hàng của mình ạ, xin cảm ơn. VietinBank 101870449381 TRAN QUOC VIET Playlist: https://www.youtube.com/playlist?list=PLMLmdlLu75Q5SwJlDbeupfM6LTJjWkhac Vui lòng KHÔNG sao chép phần lời Việt của mình dưới mọi hình thức, nếu có ý định sử dụng xin hỏi trước, chân thành cảm ơn. Đăng ký kênh và chia sẻ ủng hộ mình nhé cả nhà. ❤ Lời Việt: Người diễn viên hòa mình trong biết bao nhiêu câu chuyện, môi cười, đôi mắt em vốn hồn nhiên, e ấp nhưng rất tự nhiên, nhập tâm thì đâu cần phô diễn. Và dĩ nhiên chẳng để ai biết em mang bao ưu phiền khi người khác hay nhắc nhầm tên, khi thoại viết không đúng giọng em hoặc tình tiết không giống tâm nguyện.   Muốn diễn nốt khung hình năm ấy cùng một người không nhớ tên, nhắm mắt nhưng lại trông thấy nụ cười gượng gạo em khoác lên, bỏ mặc cho lạnh đôi bàn tay, chẳng ngại ngần mà đứng lên, bộ phim thuở xưa chỉ hay vì ta cùng nhau chờ trông đón xem. Muốn nói nốt câu thoại năm ấy mà kịch bản còn luôn biến thiên, dẫu nét chữ in đậm trên giấy định đoạt biểu cảm của diễn viên, bỏ mặc cho người xem vùng vẫy chỉ vì một đoạn buồn khó quên khi nhạc cất lên.   Một cái tên nặng lòng không nhắc trong câu ly biệt cho mắt em đỡ buồn thêm, thao thức suy nghĩ hằng đêm cảm xúc xưa có nguyên vẹn..?   Muốn diễn nốt khung hình năm ấy cùng một người không nhớ tên, nhắm mắt nhưng lại trông thấy nụ cười gượng gạo em khoác lên, bỏ mặc cho lạnh đôi bàn tay, chẳng ngại ngần mà đứng lên, bởi bộ phim thuở xưa chỉ hay vì ta nhập tâm vào bao tình tiết. Muốn nói nốt câu thoại năm ấy mà kịch bản còn luôn biến thiên, dẫu nét chữ in đậm trên giấy định đoạt biểu cảm của diễn viên, bỏ mặc cho người xem vùng vẫy chỉ vì một đoạn buồn khó quên khi giai điệu cất lên. Rạp phim vẫn nhớ lời hẹn đã nói ngày gió mưa, hàng chờ em đứng một mình có nhớ người đón đưa? Cầm theo tấm vé muộn màng lúc ấy chẳng dám đưa, còn đắn đo điều chi nữa..? Tìm trong ống kính nụ cười đã cất vào giấc mơ, lời biệt ly dẫu gượng gạo cũng hóa thành nét thơ, bờ mi ướt thẫm lệ nhòa những sắc màu xác xơ, diễn không nổi nữa ư?   Cố gắng giữ môi cười viên mãn mà chẳng giỏi như diễn viên, nét chữ đơn độc em viết hàng ngàn sự thật từ lãng quên, tựa nhìn lại bộ phim của em, lời cầu nguyện chợt cất lên, tự do hiểu cho bản thân mà không cần ai chỉ tay điều khiển. Vẫn tiếc nuối khi nhạc ngân tiếng dù kịch bản này em đã quen, có chút rung động giây phút màn hình hiện về từng cái tên, rạp phim lặng thinh chẳng còn người nào ngồi kế bên, không đành đứng lên..

12+
16 просмотров
2 года назад
12+
16 просмотров
2 года назад

Nhạc: Diễn viên (演員) Trình bày: Tiết Chi Khiêm (薛之謙) Lời Việt: R.M.W (Nhật ký của Mary) Hình ảnh: Honkai Star Rail R.M.W (Nhật ký của Mary) - Phổ lời Việt cho nhạc ngoại. Facebook: https://www.facebook.com/NhatKyCuaMary Lưu ý: Kênh mình chỉ duy nhất phổ lời, không hát hoặc dịch nghĩa lời gốc. Nếu mọi người thấy nội dung hay và muốn ủng hộ thì bên dưới là số tài khoản ngân hàng của mình ạ, xin cảm ơn. VietinBank 101870449381 TRAN QUOC VIET Playlist: https://www.youtube.com/playlist?list=PLMLmdlLu75Q5SwJlDbeupfM6LTJjWkhac Vui lòng KHÔNG sao chép phần lời Việt của mình dưới mọi hình thức, nếu có ý định sử dụng xin hỏi trước, chân thành cảm ơn. Đăng ký kênh và chia sẻ ủng hộ mình nhé cả nhà. ❤ Lời Việt: Người diễn viên hòa mình trong biết bao nhiêu câu chuyện, môi cười, đôi mắt em vốn hồn nhiên, e ấp nhưng rất tự nhiên, nhập tâm thì đâu cần phô diễn. Và dĩ nhiên chẳng để ai biết em mang bao ưu phiền khi người khác hay nhắc nhầm tên, khi thoại viết không đúng giọng em hoặc tình tiết không giống tâm nguyện.   Muốn diễn nốt khung hình năm ấy cùng một người không nhớ tên, nhắm mắt nhưng lại trông thấy nụ cười gượng gạo em khoác lên, bỏ mặc cho lạnh đôi bàn tay, chẳng ngại ngần mà đứng lên, bộ phim thuở xưa chỉ hay vì ta cùng nhau chờ trông đón xem. Muốn nói nốt câu thoại năm ấy mà kịch bản còn luôn biến thiên, dẫu nét chữ in đậm trên giấy định đoạt biểu cảm của diễn viên, bỏ mặc cho người xem vùng vẫy chỉ vì một đoạn buồn khó quên khi nhạc cất lên.   Một cái tên nặng lòng không nhắc trong câu ly biệt cho mắt em đỡ buồn thêm, thao thức suy nghĩ hằng đêm cảm xúc xưa có nguyên vẹn..?   Muốn diễn nốt khung hình năm ấy cùng một người không nhớ tên, nhắm mắt nhưng lại trông thấy nụ cười gượng gạo em khoác lên, bỏ mặc cho lạnh đôi bàn tay, chẳng ngại ngần mà đứng lên, bởi bộ phim thuở xưa chỉ hay vì ta nhập tâm vào bao tình tiết. Muốn nói nốt câu thoại năm ấy mà kịch bản còn luôn biến thiên, dẫu nét chữ in đậm trên giấy định đoạt biểu cảm của diễn viên, bỏ mặc cho người xem vùng vẫy chỉ vì một đoạn buồn khó quên khi giai điệu cất lên. Rạp phim vẫn nhớ lời hẹn đã nói ngày gió mưa, hàng chờ em đứng một mình có nhớ người đón đưa? Cầm theo tấm vé muộn màng lúc ấy chẳng dám đưa, còn đắn đo điều chi nữa..? Tìm trong ống kính nụ cười đã cất vào giấc mơ, lời biệt ly dẫu gượng gạo cũng hóa thành nét thơ, bờ mi ướt thẫm lệ nhòa những sắc màu xác xơ, diễn không nổi nữa ư?   Cố gắng giữ môi cười viên mãn mà chẳng giỏi như diễn viên, nét chữ đơn độc em viết hàng ngàn sự thật từ lãng quên, tựa nhìn lại bộ phim của em, lời cầu nguyện chợt cất lên, tự do hiểu cho bản thân mà không cần ai chỉ tay điều khiển. Vẫn tiếc nuối khi nhạc ngân tiếng dù kịch bản này em đã quen, có chút rung động giây phút màn hình hiện về từng cái tên, rạp phim lặng thinh chẳng còn người nào ngồi kế bên, không đành đứng lên..

, чтобы оставлять комментарии